Chào các anh, các bạn 219, Biệt Kích, Lôi Hổ.
Mùa Xuân năm Kỷ Dậu đến, mọi ngừơi đón Xuân trong cảnh đất nước còn lắm nhiều đau thương vì chiến tranh, ở miền Nam đả trải qua biết bao mùa Xuân không yên bình,chiến tranh triền miên làm nhà tan cửa nát, rất nhiều người dân vô tội và biết bao nhiêu người trai ưu tú của miền Nam cứ tiếp tục ngả xuống cho cuộc chiến lâu dài. Mùa Xuân vẩn vô tình trở lại trên khấp mọi miền đất nước dù mỏi người chúng ta có hạnh phúc hay đau khổ trong cuôc sống, Cảnh Xuân tươi vui, người người vui vẻ ,họ cố quên đi nổi đau, sự mất mát của một mùa Xuân qua và hy vọng hòa bình mau trở về để mọi người đón một mùa Xuân trong thanh bình hạnh phúc. Ngày 17-02-1969, đúng ngày mùng 1 tháng Giêng năm Kỷ Dậu, tôi được cắt bay hành quân ở Phú Bài, Như thường lệ, sáng hôm nay anh em vào Phi Đòan khá sớm, đầu năm anh em gặp nhau tay bắt mặt mừng, chúng tôi chúc Tết nhau, chúc nhửng điều tốt lành nhất rồi lần lượt ra phi cơ để thi hành nhiệm vụ Phi Đòan giao phó, ba phi hành đòan trực Phú Bài ra phi cơ, quay máy lần lượt cất cánh theo hướng 35, rời phi trường ĐNG, chúng tôi phải bay thấp ngang đầu phi đạo , Hôm nay tôi bay chiếc thứ ba, thông thường, sau khi bay qua đầu phi đạo tất cả trực thăng bay lên cao và tôi củng phải lên cao cùng các bạn bay ra Phú Bài, một thóang nghịch ngôm nẩy ra trong đầu tôi, tôi điều khiển trực thăng cứ bay low level dọc theo bờ biển Thăng Bình. Sáng sớm người dân ở đây có thói quen ra bờ biển phóng uế, trai có, gái có nhất là mấy đứa bé, tôi điều khiển trực thăng nghiên qua đảo lại sát bờ biển, cảnh hổn lọan bắt đầu xảy ra, có lẻ họ sợ máy bay đụng chết, hay mắc cở vì phóng uế bừa bải, họ bắt đầu chạy tán lọan, có người chưa kịp kéo quần lên và chắc trong số đó có người chưa kịp chùi sạch đít, tôi tiếp tục điều khiển phi cơ bay thấp dọc bờ biển khi gần đến căn cứ Seabee của Hải Quân Mỷ tôi bắt đầu cho phi cơ lên cao cùng các bạn bay thẳng ra trại FOB1. Ba chiếc trực thăng lấn lượt đáp xuống sân bay trại FOB1 ở bên kia đường, tắt máy,chúng tôi đi bộ băng qua quốc lộ 1 vào trại, bước chân vào cổng tôi có cảm gíac trại FOB1 sáng nay sao im lặng quá, mọi sinh họat thường gặp mỗi lần chúng tôi ra đây dường như không có, một vài người lính Biệt Kích Việt củng như Mỷ dường như không vội vả và trông cách ăn mặc có vẻ đẹp hơn mọi ngày , gặp chúng tôi họ đưa tay chào ( Chúc mừng năm mới ), thì ra trại FOB1 tạm dừng mọi cuộc hành quân để mừng Xuân Kỷ Dậu của người Việt Nam, cả ngày hôm nay không có phi vụ hành quân nào ngòai việc gặp nhau bắt tay (Happy new year ). Chiều chúng tôi trở về ĐGN khá sớm Buổi cơm gia đình chiều ngày mùng 1 Tết với nhửng mói ăn đặc biệt của ngày Xuân, thịt kho hột vịt, dưa giá, chả lụa, củ kiệu, bánh chưng v.v.... thật ngon miệng. Sau buổi cơm, vợ chồng tôi bồng cháu Khánh qua nhà Ông Bà Ngọai và vài người hàng xóm thân quen chúc Tết.
Sau nhửng ngày sống yên bình của mùa Xuân năm Kỷ Dậu, chúng tôi bắt đầu có nhửng phi vụ hành quân, nhưng thời gian nầy thời tiết ở miền Trung thường khá xấu,mưa nhiều, mây đen phủ cả vùng biển nên nhửng phi vụ hành quân thường bị hủy, có lúc bay rất khó khăn mới qua khỏi đèo Hải Vân, có lúc định đi Khe Xanh nhưng cố gắng mải rồi củng bay về Quảng Trị nằm chờ vì mây đen phủ kính cả vùng đồi núi của dảy Trường Sơn.........
Capt Vương văn Ngọ. 63D.219